Chúng ta thường bắt đầu xa nhà năm 18 tuổi. Đầu tiên là bạn học Đại học ở một thành phố cách nhà 4 tiếng ngồi xe khách, sau đó bạn đi làm ở một thành phố khác cách nhà 2 giờ bay. Bạn nhận ra rằng càng lớn, chúng ta càng xa nhà.
Địa lý và thời gian là cách chúng ta vẫn thường đo “khoảng cách” để về nhà, nhưng thực sự chúng ta đang cách nhà bao xa? Tôi kể bạn câu chuyện xa nhà của tôi.
Khi khoảng cách càng ngày càng lớn…
Tôi bắt đầu học xa nhà từ khi vào Đại học.
Tôi còn nhớ như in ngày đầu tiên lên ký túc xá, tôi đã trì hoãn rất lâu. Suốt 18 năm ở với bố mẹ, tôi đã từng đi chơi xa nhà nhiều lần, đi ngủ lang không biết bao nhiêu gia đình khác, nhưng lần này khác. Tôi biết rằng 4 năm tới, tôi đã thực sự “đi học xa nhà” rồi. Khoảng cách giữa nhà và trường chỉ hơn 100km, tương đương với khoảng 2 tiếng rưỡi ngồi xe khách. Sau này có đường cao tốc, tôi chỉ cần ngồi xe 1 tiếng rưỡi là đã về đến nhà rồi.
Khi tôi đi học ở Thụy Điển, tôi cách nhà 6 múi giờ.
Đây là đất nước xa nhất tôi từng đặt chân tới. Trước đó tôi chưa từng đi du lịch nước ngoài. Lúc này, tôi mới cảm nhận rõ hơn khoảng cách giữa mình và gia đình tăng lên. Ngày trước tuy cách nhau 100km, nhưng tôi ăn trưa thì bố mẹ cũng đang ăn trưa, tối tôi đi ngủ thì nhà cũng đi ngủ. Chênh nhau về thời gian nghĩa là cuộc sống cũng khác nhau rất nhiều. Tôi đi học về thì ở nhà đã đi ngủ, khi tôi đi ngủ thì ở Việt Nam đã bắt đầu một ngày mới. Khoảng cách về thời gian thật sự là khoảng cách khó lấp đầy.
…số lần về nhà ngày càng vơi dần
Điều làm tôi cảm thấy xa nhà hơn cả đó là số lần về nhà ngày càng ít.
- Kỳ đầu tiên học Đại học, tuần nào tôi cũng về nhà.
- Kỳ thứ hai, khoảng 2 tuần tôi về nhà một lần. Như vậy, trong khoảng 1 năm đầu học Đại học, tôi về nhà khoảng 4×4 + 4×2 = 24 lần.
- Năm học thứ, thứ 3 và năm cuối có lúc tôi bận học, bận tham gia hoạt động ngoại khóa, bận đi chơi, có lúc tôi chỉ về nhà được 1 tháng một lần. Như vậy, mỗi năm tôi về nhà khoảng 12-15 lần.
- Năm đầu đi làm, công việc không thuận lợi và có lúc lại quá bận, tôi cũng chỉ về nhà trên dưới chục lần.
- Lúc đi du học, trong 2 năm tôi chỉ về thăm nhà được 1 lần. Đó là lần ông ốm và tôi có được nghỉ đông 1 tháng.
Đó cũng là từng ấy lần tôi được gặp bố mẹ, gặp ông bà, gặp hai em trai. Như vậy, trong vòng 7 năm đi học và làm xa nhà, tôi chỉ gặp gia đình khoảng 80 lần. Số lần cứ vơi dần qua từng năm.
Đây là một con số đáng kể vì mình luôn cố gắng về thăm nhà. Chồng tôi quê ở Nghệ An, ra Hà Nội học Đại học và giờ làm việc tại Sài Gòn. Có lẽ 11 năm xa nhà anh chỉ có dịp về nhà bằng một nửa con số của tôi.
Bạn thực sự cách nhà bao xa?
Tôi biết nhiều bạn bè còn đi học xa nhà sớm hơn tôi (bắt đầu từ cấp 3 đã học trường chuyên ở tỉnh), thay đổi chỗ ở nhiều hơn tôi (cứ hết một kỳ lại chuyển sang 1 nước khác trong vòng 2-4 năm liên tục). Chắc hẳn các bạn cũng trải qua những lần cảm thấy nhớ nhà, muốn về nhà ngay nhưng không thể về được phải không?
Cách nhà 100 – 200km hay cách nhà 5-6 múi giờ là khoảng cách vật lý bạn có thể đếm được. Tôi tin chúng ta đã từng cảm giác xa nhà nhiều hơn thế.
Lần tôi cảm giác xa nhà nhất có lẽ là lần ông nội mất.
Đêm 30 ở nhà, tôi ở bên này gọi điện thoại về. Ai cũng cười bảo là ở một mình mà bày vẽ, còn mặc cả áo dài chỉ để gọi điện. Khi ấy ông ốm liệt giường, bà bảo ông vẫn ăn Tết năm nay được đấy. Ấy thế mà sáng ngày mùng 1, trong cuộc gọi đầu tiên tôi gọi về, mọi người bảo ông đi rồi. Tôi không muốn gác máy, vì mình sợ gác máy rồi sẽ chỉ còn một mình mình ở trong căn phòng. Hoàn-toàn-cô-lập.
Những cuộc gọi về nhà, dù là nghe tiếng hay thấy hình, đã kéo gần khoảng cách giữa các sinh viên, du học sinh với gia đình rất nhiều. Bố mẹ chúng ta phần lớn tuổi trẻ của họ chỉ quen với việc viết thư, đánh điện công cộng phải trả tiền từng phút, chẳng thế thấy mặt nếu người thân có đi học, đi làm xa. Hạnh phúc khi được kết nối không nhất thiết phải là tiếng cười. Nó có thể là giọt nước mắt khi bạn được cùng khóc với mẹ, cùng vẫy tay với sinh nhật của đứa cháu đang tuổi bi bô. Thậm chí, nó có thể im lặng như cách tôi đưa tiễn ông nội.
Vì vậy, nếu chỉ cần một cuộc gọi, bạn đã có thể thấy gia đình mình, hãy làm điều đó.
Dù bạn có hay cãi nhau với bố mẹ, người thân đến mức nào đi chăng nữa, hãy làm thường xuyên nhất có thể.
[…] Bạn thực sự cách nhà bao xa? Nếu có thể thăm gia đình mình thường xuyên, hãy làm điều đó. Nếu không thể về nhà, hãy gọi điện thoại. […]